Nghề lái xe tải - cabin là nhà, vô lăng là vợ và nhiều tệ nạn
27.06.2016 5045 dothidiuhd
Nghề lái xe tải, nhất là những xe chạy đường dài, vốn rất nhiều nguy hiểm và đầy áp lực. Bình quân mỗi ngày, các tài xế chỉ ngủ được khoảng 3-4 giờ. 'Ăn đường và ngủ bụi' khiến cho một số người nếu không làm chủ được bản thân sẽ rất dễ sa vào tệ nạn ma túy, cờ bạc, mại dâm... Nhiều tài xế còn cho rằng khi chọn việc làm lái xe, họ đã phải chấp nhận... bước một chân vào trong tù!
Gập ghềnh đời người lái xe tải: Sinh hoạt thất thường
Đưa tay mình xoa cái đầu trọc, anh Lương Đăng Khoa- tài xế xe tải chạy đường dài từ Bắc vào Nam cho Công ty TNHH Sagawa Express VN ( tại Từ Liêm - Hà Nội), đã ngại ngùng: “Chạy xe suốt ngày, nhiều khi tôi không có chỗ để tắm nên tôi thường cạo đầu cho tiện”.
Ca-bin “3 trong 1”
Vừa trò chuyện cùng với chúng tôi, anh Khoa lại vừa tranh thủ phơi vài bộ đồ trên chiếc kính chiếu hậu ở chiếc ca-bin xe rồi giải thích: “Ăn ngủ, phơi phóng đều tại chiếc ca-bin. Cánh tài xế tụi tôi thường hay nói đùa rằng cái ca-bin này có các tác dụng 3 trong 1: Sáng để phơi quần áo, trưa để ăn cơm, tối để ngủ. Nhỏ hẹp như vậy nhưng nó lại tiện lợi vô cùng đối với những người đi suốt trên đường xá như tụi tôi”.
Anh Khoa cũng cho biết đối với dân hành nghề lái xe tải, những chuyện như thiếu chỗ tắm giặt, không có chỗ đi vệ sinh lại không hề đáng sợ bằng việc thiếu ngủ. “Hôm nào mà tôi ngủ được nhiều nhất cũng chỉ có khoảng 4 giờ, mà cũng nào có yên lành gì! Trong ca-bin thì chật chội, cả lái chính lẫn cả lái phụ cứ người này co thì người kia duỗi mới có thể nằm được. Nhiều khi phải chở hàng gấp, vừa chợp mắt thì bị lái phụ cho xe chạy trúng vào ổ gà, bụng, lưng xóc tưng hết cả lên, đau quá mà tỉnh ngủ luôn” - anh Khoa đã thổ lộ.
Khuôn mặt hốc hác, đôi mắt thì trũng sâu vì mất ngủ, anh Đỉnh - tài xế chạy cho một công ty về hải sản ở quận Bình Tân – TP.HCM, cũng ngán ngẩm kể về những hành trình thường nhật của chính mình: “Thèm ngủ quá bạn ạ, đụng đâu là tôi gục đó. Tháng này, hàng lại về liên tục, 6 giờ tôi phải đánh xe đi từ Bình Tân ra Vũng Tàu.
Lấy hàng xong, khi về đến chợ Bình Điền đã là khoảng 20-21 giờ, rồi sau đó giao hàng đến 1-2 giờ sáng hôm sau tôi mới xong. Về đến nhà, gà thì đã gáy, chợp mắt một chút thì trời đã sáng, lại phải đi tiếp”. Nhìn Đỉnh, chúng tôi cũng không biết anh đã mất ngủ bao nhiêu ngày rồi, chỉ thấy chàng thanh niên này mới 23 tuổi đời này trông tựa người đã ngoài 30 tuổi.
Hầu hết những công ty vận tải hàng hóa khi tuyển công nhân vẫn đều nhắc nhở các tài xế không được ngủ ở trên xe, dù là giờ nghỉ vì như vậy vừa phản cảm lại vừa không tốt cho sức khỏe. Tuy nhiên, khi đi một vòng qua một số bãi đỗ xe ở gần khu vực ngã ba Cát Lái tại TPHCM, chúng tôi đã thấy hầu hết tất cả các tài xế đều ngủ trên xe.
Anh Trí - một tài xế lấy hàng tại cảng Cát Lái, cũng tâm sự: “Khổ nhất là những lúc đường kẹt xe, thời gian nghỉ ngơi của chúng tôi lại càng eo hẹp đi. Có khi kẹt xe tới hàng giờ ở khu vực ngã ba Cát Lái này, Liên tỉnh lộ 25B..., nhiều tài xế thường tranh thủ ngủ ngay ở trên ca-bin. Có người mải ngủ say quá, CSGT phải đến để đánh thức mới dậy nổi!”.
Ôm vô-lăng mà tưởng... vợ!
Tìm hiểu đời sống của rất nhiều tài xế lái xe tải đường dài, chúng tôi cũng không khỏi chạnh lòng khi nghe nhiều anh tâm sự rằng: “Nhiều lúc hàng về nhiều quá phải chạy suốt cả tháng mà không gặp vợ con, nhớ nhà kinh khủng. Có khi tôi ôm vô lăng để ngủ, chiêm bao mơ thấy vợ mình, tỉnh giấc lại cứ tưởng bà xã ở ngay cạnh bên”. Nỗi nhớ nhà, nỗi nhớ vợ con cứ khắc khoải trong tôi theo từng chuyến xe. Tài xế nào cũng luôn mong mau hết hàng để được trở về mái ấm.
Để người vợ trẻ và cả hai đứa con thơ ở lại Hà Tây, anh Lương Đăng Khoa - vào nghề tài xế đã 4 năm nay nhưng mức lương cơ bản cũng chỉ là 1,4 triệu đồng/tháng. Nhắc đến hai đứa con nhỏ, mắt anh Khoa lại đỏ lên. Anh bộc bạch rằng: “Những lúc rảnh, tôi vẫn thường tạt qua nhà rồi sau đó lại đi ngay, đứa con gái 4 tuổi của tôi cứ đứng ngơ ngác trước đầu xe để nhìn bố. Thấy con mà tôi xót quá! Xe chạy đi, tôi biết chắc chắn thế nào con bé cũng òa khóc lên, phải mất cả ngày thì nó mới vui vẻ trở lại”. Khoa cũng cho biết ngày nào anh cũng tranh thủ để gọi điện thoại về cho vợ con: “Biết ở nhà cũng chẳng có việc gì nhưng mà gọi để nghe giọng của người thân cho đỡ nhớ”.
Với anh Đinh Hiếu Vũ - tài xế chạy đường dài từ Bắc vào Nam cho Công ty Vận tải Hải Sơn (tại Châu Thành - Bến Tre), còn hoàn cảnh hơn. Cưới vợ chưa được đầy 4 tháng nhưng mà một tháng Vũ cũng chỉ được ở nhà vài ba bữa, còn lại là anh sống trên ca-bin.
Anh đã phân trần: “Tài xế xe tải mà, có hàng là sẽ phải chạy, đâu thể nghỉ được. Trầy trật mãi tôi mới cưới được cô vợ chịu lấy chồng theo làm nghề tài xế mà khi mới về sống chung tôi đã bỏ cô ấy ở nhà một thân một mình. Vợ chồng cũng không biết tuần trăng mật là gì...”.