Đời công nhân nhiều khi bạc – xa quê kiếm sống, xa gia đình vì cuộc sống mưu sinh
24.05.2018 3635 hongthuy95
Có trong hoàn cảnh xót xa như chị Mai Anh (người con gái trẻ xa quê lập nghiệp, cưới chồng xa đến nỗi 2 năm mới được về thăm nhà) mới hiểu thấu nỗi canh cánh của một người con xuất giá theo chồng nhưng vẫn chưa làm tròn bổn thận làm con.
Chỉ vì cuộc sống mưu sinh, nhiều công nhân chấp nhận xa quê, xa vợ/ chồng đi lập nghiệp ở một nơi xa...
Đó là chia sẻ của người mẹ trẻ có tên facebook là Mai Anh (21 tuổi, quê Cao Bằng) sau chuyến về thăm quê kể từ hơn 2 năm ngày chị theo chồng về Lạng Sơn sinh sống cùng nỗi khắc khoải khôn nguôi khi lần đầu cảm nhận sâu sắc tình thương của người mẹ già dành cho mình mà bấy lâu nay chị chưa một lần suy ngẫm. Chỉ ít phút sau khi đăng tải, đoạn tâm sự này đã nhận được rất nhiều đồng cảm từ phía cộng đồng mạng, nhất là những người con gái có cùng cảnh ngộ lấy chồng xa. Bởi “Lúc ở nhà, được bố mẹ chiều chuộng nhưng mình vẫn không thể hiểu được hết nỗi lòng bố mẹ. Khi bị mẹ mắng, mình còn tỏ ra không hài lòng. Nhưng lấy chồng rồi mình mới thấy thương mẹ nhiều hơn” - Mai Anh chia sẻ.
Tuyencongnhan.vn xin được chia sẻ nguyên văn lời tâm sự đầy xúc động của chị Mai Anh:
Đoạn tâm sự ngắn cùng hình ảnh người mẹ già khắc khổ miệng cười nhẹ nhưng đôi mắt sầu muộn bịn rịn chia tay con và cháu khiến ai nhìn thấy cũng cảm thấy xót xa, nghẹn ngào. Nhưng, chừng đó thôi chưa đủ, đằng sau bức ảnh cùng lời bộc bạch buồn là cả một câu chuyện dài rơi nước mắt…
Bởi… Đời công nhân nhiều khi bạc – muốn cuộc sống “dễ thở” hơn, lắm lúc họ phải xa gia đình đi làm ăn xa…
Có dịp tìm hiểu hoàn cảnh của chủ nhân đoạn tâm sự trên, được biết cô gái tên là Mai Anh, 21 tuổi quê gốc ở Cao Bằng nhưng hiện tại đang sinh sống tại quê chồng ở Bắc Sơn, Lạng Sơn. Ngày Mai Anh theo chồng, bố mẹ cô rất buồn nhưng vì thương con gái lấy chồng xa, ông bà đành gạt nước mắt rồi cười tươi chúc phúc, chỉ mong con được hạnh phúc, bình yên.
Bởi do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên mới cưới xong, chồng của Mai Anh phải xa vợ xuống tận Bắc Ninh làm công nhân. Từ ngày cưới đến nay anh chỉ về đúng 3 lần, 1 lần khi cô sinh, 2 lần khác là dịp Tết ta. Một cô gái trẻ chưa kịp làm quen với cuộc sống mới, lại đang nuôi con nhỏ mà không có chồng ở bên, nhiều khi cô cảm thấy bế tắc đến tuyệt vọng. Những lúc như thế, Mai Anh lại nghĩ đến bố mẹ ruột ở quê. “Thời gian ở cữ là thời gian khủng khiếp nhất với mình. Bố mẹ đẻ ở xa, chồng đi làm xa, bố mẹ chồng cũng đi rừng cả ngày, con thì bé và quấy khóc. Có lúc quẫn trí, nhìn thấy con dao, mình chỉ muốn kết liễu cuộc đời. Nhưng rồi nghĩ tới mọi người, mình chỉ biết ôm con mà khóc” – Mai Anh tâm sự trong nghẹn ngào.
Lấy chồng xa đến 400km, muốn về thăm nhà phải bắt đến 6 chuyến xe khách...
Tuy là hai tỉnh giáp nhau nhưng vì nhà của Mai Anh và chồng ở hai đầu của tỉnh nên khoảng cách trở nên xa không tưởng – những hơn 400km.
Mai Anh chia sẻ: “Nhà nội và nhà ngoại đều ở nông thôn, ở nơi hẻo lánh lắm. Bởi thế, để đi được quãng đường hơn 400km đó mà về thăm nhà, mình phải bắt 6 lần xe khách và đi 10km xe ôm thì mới tới nơi. Một phần vì đường xa, đi lại rất khó khăn; một phần vì sau khi cưới, mình mang bầu rồi sinh con nên hơn 2 năm kể từ ngày lấy chồng đến giờ, mình mới về thăm nhà được một lần. Đây cũng là lần đầu tiên con mình được gặp bà ngoại.”
Ngày gặp nhau, mẹ cô vui mừng đến trào nước mắt. Bà chỉ muốn bế cháu để cưng nựng, yêu thương nhưng vì đứa nhỏ lạ bà nên khóc. Lúc này bà chỉ còn biết quan tâm bằng cách chuẩn bị đồ ăn thật ngon cho con và cháu. “Mẹ mình vất vả lắm. Bà lại bị hen nên gầy yếu, chỉ nặng 30kg. Ngày mình sinh, mẹ phải ngồi xe lên thăm nhưng lại bị say xe, phải nằm suốt 2 ngày mà không ăn uống được gì.” – cô tâm sự trong nước mắt.
Chuyến về quê lần này cũng là lần đầu tiên con Mai Anh được gặp bà ngoại
Về thăm nhà được 1 tháng, Mai Anh phải đưa con về nhà chồng. “Ngày đi, mẹ con - bà cháu cứ bịn rịn”. Theo lời cô kể, hôm đó mẹ tuy sức khỏe không tốt nhưng vẫn lặn lội bắt xe bus lên tận bến xe thành phố để tiễn con, tiễn cháu. “Hai mẹ con lên xe ngồi ổn định, bà vẫn ngồi một mình ở ven đường, mắt chong chong nhìn về hướng ô tô. Xe chạy, bà cũng chạy với theo khiến mình không thể cầm lòng. Mình phải quát: “Nắng lắm, mẹ về đi, con tự đi được” để bà khỏi nhìn thấy cảnh con gái nước mắt ngắn dài. Cứ nghĩ tới cảnh mẹ lại lầm lũi một mình, ăn cơm một mình, làm việc một mình mà mình không cầm lòng được. Xe vừa đi khuất là mình khóc không ngừng.”
Mai Anh kết thúc câu chuyện với vẻ mặt trầm tư vì xúc động. Cô cho biết, sau khi chia sẻ cảm xúc của bản thân về buổi chia tay mẹ, cô nhận được rất nhiều sự đồng cảm của mọi người, nhất là những người phụ nữ cùng cảnh lấy chồng xa. Với cô, ngày chia tay mẹ để về lại bên nội trở thành nỗi khắc khoải không thể nào quên được, để bây giờ, mỗi lần chỉ cần nghe tiếng còi xe thôi là cô lại nhớ nhà đến da diết...
Ms. Công nhân