Những nỗi sợ luôn "rập rình" bên cạnh người lái xe taxi
28.06.2016 2555 dothidiuhd
Nghề lái xe taxi là nghề có nhiều nguy hiểm, vất vả nhưng lại thú vị. Chính vì sự thú vị đó mà hiện nay rất nhiều nhiều thanh niên chọn việc làm lái xe taxi. Nhưng mà đằng sau chiếc vô-lăng đó lại là biết bao nỗi trăn trở với cả cuộc mưu sinh.
Câu chuyện dở khóc…
Vào một buổi sáng tháng 9 trời đất âm u, tôi đã xách ba lô ra đầu phố để vẫy xe taxi. Tôi chờ chưa đầy 2 phút, một chiếc xe Hyundai Gate đã đỗ xịch trước mặt. Tôi từ từ bước lên xe và ngồi điềm tĩnh. Xe chạy được khoảng chừng 200m, anh tài xế trạc tầm tuổi đôi mươi ngước lên trên gương chiếu hậu bên trong xe, cất cao giọng: "Anh đi công tác à?". "Sao cậu lại nghĩ thế?". "Vì tôi thấy anh mang chiếc ba lô to quá!". Tôi lại thủng thẳng: "Tô đi làm bình thường cũng thế. Công việc vậy mà!". "Việc gì mà lại phải mang nhiều đồ đạc thế anh?". Thấy anh tài xế vẫn tò mò, tôi đáp gọn: "Ừ, mình đi làm báo". Gã xế lại reo lên như bắt được vàng…
Thế là hàng trăm hàng nghìn những chuyện thượng vàng hạ cám về nghề lái taxi đã được Hậu (tên của người lái xe) tuôn ra gần hết. Hậu cũng bảo, mọi người cứ nghĩ là lái xe là "oai lắm", là sướng lắm, nắng mưa đều không phải nghĩ. Và trong câu chuyện kể với tôi, những kinh nghiệm xương máu của nghề nghiệp cũng đã được tiết lộ. Hậu đã bảo, đã là tài xế taxi thì cần phải nắm rõ luật và các quy định về giao thông; phải có tính kỷ luật và tính tự giác cao, có cả kỹ năng giao tiếp với các khách hàng. Đặc biệt là phải có tính kiên nhẫn, chăm chỉ và phải có lòng yêu nghề.
Thấy tôi nheo mày, Hậu lại tỏ ra già dặn: Khi mà đã xác định chọn nghề tài xế taxi để kiếm sống thì đương nhiên là đừng màng hai chữ "an nhàn". Những hãng cho các lái xe "đóng" xe vào, chỉ phải nộp tiền đàm (cước ở tổng đài) và phí thương hiệu hàng tháng thì sẽ nhàn hơn chút, xe của mình sẽ muốn chạy thế nào thì chạy, miễn sao là đến tháng sẽ nộp đủ tiền đàm và tiền thương hiệu là được. Còn nếu như lái thuê cho các hãng, một xe sẽ được khoán đủ 24 tiếng, từ 5g sáng hôm trước cho đến 5g sáng hôm sau. Cũng không chỉ có thế, nghề lái taxi còn có rất nhiều những rủi ro không thể lường trước, như là bị xịt lốp, tai nạn hoặc là gặp kẻ xấu, người thì say rượu, xì ke, người nghiện ma túy… "Nói chung là vất vả lắm!" – Hậu đã chốt lại.
Hậu đã có thâm niên khoảng 5 năm trong nghề. Cậu đã đến với nghề rất ngẫu nhiên. Ban đầu cậu đã định học lái xe để đi xuất khẩu lao động nhưng mà sau đó lại không đi được, cậu đã xin vào hãng taxi để làm tạm. Tạm rồi lại thành cố định và Hậu đã coi nó chính là nghề kiếm sống của mình. "Mọi người ở trong nhà cũng nói, làm nghề này sẽ rất vất vả và nhiều nguy hiểm, nhưng nhiều khi việc chọn mình, chứ mình lại không lựa chọn công việc được." – Hậu chia sẻ. Nhiều lúc mà vất vả quá, tôi cũng muốn bỏ nghề, nhưng rồi nghề lại cứ bám lấy mình, nên lại cứ coi nó như là cái duyên.
Hậu cũng kể rằng tháng 10 năm ngoái cậu gặp phải chuyện cười ra cả nước mắt. Hôm đó trời đã bắt đầu hơi lạnh, chờ cả buổi tối ở trên phố Linh Đàm mà cũng chẳng có khách. Vừa ngả ghế để chợp mắt được một lúc thì lại có một nhóm thanh niên gõ cửa, lên xe và đi về TP Phủ Lý. Chạy được khoảng nửa đường cao tốc Pháp Vân thì xe mình bị xịt lốp. Đen đủi là hôm đó xe lại không có lốp dự phòng. Nói nhóm khách ở lại chờ, để Hậu đi sang đường để tìm số điện thoại của dịch vụ vá xe ở bên đường. Khi gọi được người đến vá xe, quay về thì đám khách đó đã không cánh mà bay. Uất ức mà cũng chẳng biết làm gì. "Nghề lái taxi gặp những chuyện đó là điều thường, nhưng giữa đêm hôm mà bị như vậy đã không được giúp đỡ lại còn bị quỵt tiền, lúc đó cũng chỉ muốn bỏ nghề mà thôi" – Hậu tâm sự.
Hậu cũng kể, trong 5 năm đi làm nghề này, cậu cũng đã chứng kiến biết bao vụ tai nạn giao thông, có những vụ rất là thảm khốc khiến cho cậu bị ám ảnh và cũng biết bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười hơn cả như thế. Nhưng chuyện làm cậu nhớ nhất đó là lần cậu chở một người bị bệnh cấp cứu, nhưng mà vừa đến bệnh viện thì người bệnh đó lại tắt thở. Hậu đã nhớ lại, đang ngả ghế để nằm đọc báo, thấy tiếng chân chạy bên ngoài cứ uỳnh uỵch. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cửa xe của Hậu đã bị bật tung, một người chừng khoảng 50 tuổi đã được bế thốc vào xe. Người nhà thì quát, chở nhanh đến bệnh viện Bạch Mai. Hậu tức tốc cho chiếc xe chạy hết tốc độ có thể. Đường thì lại đông, cậu vận dụng hết các ngón nghề tài xế taxi mới có thể đến được bệnh viện. Ung dung để ngồi đợi người nhà trở ra và trả tiền cước, nhưng mà ít phút sau người nhà ra thông báo, bệnh nhân đó đã qua đời. Không những chẳng dám lấy tiền cước mà đến sau hôm đó vẫn cứ áy náy như là mình cũng có lỗi.
Cần có bản lĩnh và đôi khi là phải… câm, điếc!
"Khi bắt đầu tiến hành làm bất kỳ một công việc nào, ai cũng cần có những mong đợi hoặc là kỳ vọng nhất định. Nhưng mà khi gặp phải những khó khăn mới thấy được công việc của mình phức tạp như thế nào. Và để tiếp tục làm được nghề, vượt qua được khó khăn để theo đuổi nó, bạn luôn luôn cần phải có sự kiên trì. Nghề lái xe taxi cũng như vậy, đối diện với những vấn đề về giao thông bất tiện, các cách ứng xử trước những khách hàng quá khó tính, thậm chí là rất trái khoáy… nếu như không có sự kiên trì, sự mềm mỏng thì khó theo được nghề này. Đó đã lý giải vì sao mà phần lớn lái xe taxi ít nhiều đều có tính cách khá "mềm". Công việc sẽ rèn luyện cho mình có được sự nhường nhịn, điềm tĩnh và thật nhã nhặn khi giao thiệp với khách hàng. Những lái xe taxi đứng tuổi sẽ thường lịch sự và điềm đạm hơn nhiều những người trẻ tuổi". Đây chính là những giãi bày của tài xế taxi tên Thanh. Đó cũng chính là tiêu chí để các hãng lái xe tuyển công nhân và tuyển lái xe.