Thơ về Tài xế hay và đáng suy ngẫm nhất
22.10.2018 133256 hongthuy95
Bất kể ngành nghề hay môi trường làm việc nào cũng sẽ trở thành chủ thể để “tức cảnh sinh thơ”, và nghề lái xe cũng vậy. Việc di chuyển thường xuyên trên những cung đường xa tít và hiểm nguy, đối mặt với sự cố hư hỏng xe hay tai nạn, xa gia đình hay người yêu để kiếm sống… đều vô tình giúp các “tay lái lụa” “sáng tác vội” ra những vần thơ hay về nghề. Cùng Vieclamnhamay sưu tầm những mẫu thơ về tài xế hay và đáng suy ngẫm nhất nhé!
* Chú thích: Những bài thơ về tài xế dưới đây được chính các anh lái xe chắp bút nên mang đến sự chân thật nhiều khi đến trần trụi về nghề - những khó khăn, thử thách và hiểm nguy có thể đối mặt; cả niềm tự hào, niềm vui khi được lao động và cống hiến. Hầu hết chúng đều được viết ngẫu hứng nên không có tựa đề. Tên các bài thơ dưới đây được Ms. Công nhân đặt theo những cảm nhận và thấu hiểu về nghề. Nếu bạn có tựa đề nào phù hợp hơn, hãy đóng góp ở phần bình luận phía dưới bài viết này, chúng tôi sẽ tổng hợp và chỉnh sửa để mong có được bài thơ hoàn chỉnh nhất. Xin cảm ơn!
Từ những vất vả, gian truân…
Kiếp lái xe 1
Bởi đam mê anh chọn nghề tài xế
Mê khung trời vùng vẫy khắp muôn nơi
Anh đâu hay bạc bẽo lắm em ơi
Bao đắng cay nhọc nhằn đêm khuya vắng
Đêm từng đêm một mình anh thầm lặng
Ôm vô lăng mà nước mắt tuôn trào
Nếu có thể anh chỉ ước làm sao
Ngày hôm nay đừng làm nghề tài xế
Ngày xưa kia lái xe bao người nể
Và tôn vinh gọi đó là Bác tài
Và ngày nay lời gọi đó còn ai?
Họ gọi anh chỉ là thằng tài xế
Em yêu ơi đừng chờ anh ngày lễ
Bởi nghề anh không có lễ bao giờ
Nếu thương anh em giận vu vơ
Hiểu cho anh là vì anh tài xế
Đừng chờ anh những đêm anh về trễ
Vì nghề anh ko hẹn trước bao giờ
Cũng có khi anh chỉ về trong mơ
Em đừng giận đừng hờn anh em nhé!
Người ta bảo bác tài nhiều tình trẻ
Nhưng em ơi cũng chỉ có đôi người
Hạnh phúc nhất là về thấy em cười
Và con thơ đang chờ anh về bế.
Bài thơ nói lên tâm tình người tài xế gửi đến người vợ yêu dấu của mình. Tại đây, anh như trút bầu tâm sự về sự “bạc bẽo” cùng những vất vả, gian truân của nghề, từ việc phải làm việc đêm khuya, không có ngày nghỉ lễ, không được ở cạnh vợ con đến niềm trăn trở vì “thói đời” rằng “bác tài nhiều tình trẻ”, chỉ mong được hiểu và cảm thông.
Tình là Vô lăng
Tài xế nghèo tìm đâu ra mộng đẹp
Sống ngoài đường thu hẹp chuyện yêu đương
Lấy vô lăng làm người tình trong mộng
Lấy cabin làm mái ấm gia đình
Với lái xe, thời gian ở trên xe còn nhiều hơn thời gian ở nhà. Họ ăn - ngủ - nghỉ đều trên xe.
… đến Tình yêu và Niềm tự hào với Nghề
Vì gia đình ta
Nghĩ về em anh vững vàng tay lái
Thương cha mẹ anh nhè nhẹ chân ga
Hầu hết những tài xế có Tâm, có đạo đức nghề nghiệp đều luôn cẩn trọng khi lái xe. Họ luôn cầm chắc vô lăng và tập trung cao độ để ngay lập tức xử lý những tình huống bất ngờ xảy ra trên chặng đường đang qua. Bởi, với họ, phía sau vô lăng là cuộc sống và phía trước vô lăng là sự sống. Chỉ khi họ quan niệm hành khách mà họ đang chở, người và phương tiện đang lưu thông trên đường cũng là người thân, là anh chị em, cha mẹ hay người họ yêu thì khi đó, họ mới ra sức “bảo vệ” đến cùng, phải làm sao để luôn đi đến nơi, về đến chốn an toàn nhất.
Tự hào Nghề Lái xe
Dù gọi bác tài hay thằng tài xế
Cũng là nghề tự hào lắm người ơi
Như cánh chim đi khắp muôn nơi
Những chuyến hàng khắp miền Nam Bắc
Buổi đón dâu kết bao mộng đẹp
Buổi đưa bà bầu, đón quý tử trong nôi
Buổi cấp cứu một người không quen biết
Vẫn là thằng tài xế người ơi
Đời là vậy cần chi ai nghi nhận
Vẫn vô lăng cùng việc tốt ta làm
Dắt xe khách cứu bao người xuống dốc
Cũng là thằng tài xế đấy thôi!
Vậy đừng than, vinh lắm người ơi!
Năm bờ oăn chính là nghề tài xế!
Trái ngược với hình ảnh một “thằng tài xế” “than thân trách phận” ở bài đầu tiên, tác giả của bài thơ này lại vô cùng tự hào về nghề đưa đón khách. Anh vui khi hàng về đúng nơi - hạnh phúc khi đưa cô dâu về nhà chồng, đưa bà bầu đi sinh hay đưa được người tai nạn đi cấp cứu kịp thời…
Nghề lái xe: khổ nhưng xứng đáng
Làm bác tài khổ lắm ai ơi!
Đi thì rất sớm nhưng về tối mịt,
Suốt ngày dài làm bạn với bulang
Mọi áp lực luôn luôn đè nặng
Sợ mấy chú hỏi thăm nhiều bằng biên bản
Bởi vì tiền cạn túi lấy gì chi
Dẫu như thế nhưng ko hề hối hận
Miễn có tiền trang trải cho mai sau
Khi cuộc sống càng ngặt nghèo khổ ải.
Hay những nỗi niềm được người thương thấu hiểu
Em mãi chờ Anh
Em cứ chờ anh ngày đông giá lạnh
Ngày hè vàng nắng xạm làn da
Cứ chờ anh về khi năm tháng dần qua
Dù công việc anh là không biết trước
Con đường dài mình anh mê mải
Lúc mệt nhoài chẳng biết tựa ai
Vì tương lai anh đi hoài như thế
Rồi chợt về như thể cơn mưa
Em biết rằng cuộc đời đưa đẩy
Để anh đi nay đây mai đó
Với khó khăn áp lực của nghề
Mình lái thuê đâu có gì bề thế
Chỉ là anh tài xế đường dài
Nhưng cuộc đời ai cho ai
Họ đâu hay những đêm dài mất ngủ
Lúc trực chờ cơm chẳng kịp ăn
Kinh tế khó khăn người ta khoán chặt
Từ rầu rì tới những thứ li ti
Và đường anh đi thì nhiều nguy hiểm
Cứ thương anh lặng thầm như thế
Mà chẳng thể nào hờn trách anh đâu...
Khác với những lời thơ vừa kể, ở bài này, tác giả hẳn là người yêu hay người vợ của anh (tài xế) – những người thật sự hiểu và cảm thông cho những vất vả, hiểm nguy mà nghề mang lại; qua đó, càng thêm yêu người lái xe chân chính.
Rồi những bài thơ hóm hỉnh thật vui
Chán chê mấy Anh Ngược chiều
Hôm qua đang chạy trên đường
Đá đèn dò hỏi có chèo ko anh
Ngược chiều trả lời thật nhanh
Quơ tay ko có, đạp nhanh còn về
90 ta đạp chẳng nề
Vô biển đá số ta về 80
Vi vu ta mỉm ta cười
Ai dè tốc độ hơn 10%
Áo vàng núp góc bóng râm
Nhảy ra chộp lại hỏi thăm cái bằng
Lòng đau, tim đập, mặt nhăn
Thôi đành 5 xị gửi anh làm quà
Sếp cầm sếp nói rằng là
Cho chú lỗi nhẹ nhớ mà giảm ga
Cũng vì một chút đường xa
Cũng vì mấy má mấy cha ngược chiều
Không biết mà cũng nói điêu
Ôi đời tài xế sao nhiều nỗi đau
Nghề lái xe có quy luật giao tiếp ngầm bằng tay mà những người ngoài cuộc không thể nào biết được. Với hành động nháy đèn hay đưa tay của anh tài xế ngược đường là lái xe có thể biết được tình hình giao thông phía trước như thế nào, gần đó có cảnh sát giao thông không... Tuy nhiên, đôi khi, sự giao tiếp cũng không hiệu quả như mong đợi.
Cả những góc khuất kinh người chỉ lái xe mới hiểu
Kiếp lái xe 2
Ngồi chễm chệ sau vô lăng như tướng
Vượt đường trường ta chẳng ngán ai
Khinh lũ người chạy hai bánh yếu tay
Coi tử thần như tên lơ khờ khạo.
Giữa tim đường ta ung dung quần thảo
Bụi mịt mờ như sương sớm chưa tan
Xe ta qua là phía trước thênh thang
Ai cũng khiếp dạt vô lề mà tránh
Vì xe ta với cái gầm nhiều bánh
Nát như tương Tàu, tai ương ắt lãnh
Nếu cứ cản đường khi lúc ta qua.
Xe dù lớn hay nhỏ cũng chẳng tha
Cản xe ta luôn là người đắc tội
Xe ta phi từ chiều cho đến tối
Ai dám kêu vào, thổi còi bắt lỗi
Mấy trăm ngàn, ta chẳng tiếc đứa hôi.
Đường mới trải nhựa sẽ hóa ổ voi
Khi ta qua với thân hình bồ tượng
Chất trên mình với số hàng không tưởng
Ta gồng mình nhưng chẳng kém thần oai
Cán chết nhiều người nào có mấy ai
Ta vô tư cán, chẳng bao giờ tù tội
Vì biết điều, chi mớ tiền ít ỏi
Luật chẳng khi nào sờ đến chân ta
Lỡ cán rồi, chưa chết, cũng không tha
Ta ung dung với cái đầu vô cảm
Chạy giật lùi cán cho nhừ như cám
Để khỏi phiền mang tai vạ vào thân
Đạo đức ư? Ta vứt hết chẳng cần
Miễn ta sống, ai ra sao mặc kệ
Nhân đạo, động lòng… là chuyện không thể
Vì với ta, thứ đó rất xa hoa
Rồi một chiều trời mát, mệt đường xa
Ta tấp vào chốn thân quen giải trí
Vài chai bia ta giải sầu một tí
Có nhằm gì với tửu lượng vô biên
Tàn cuộc nhậu ta thủng thỉnh tính tiền
Lại phi tiếp trên con đường vạn lý
Rượu nhập tâm khiến lòng ta hoan hỉ
Chân nhịp xập xình theo tiếng hát ca
Ta nổi hứng thẳng giò nhấn chân ga
Xe chồm lên như con bò động cỡn
Lao hết mình, bóp cho còi vang lớn
Ôi! Ai sướng như ta! Kiếp lái xe...
Ta đang say hào hứng phóng te te
Phía trước mặt bổng tối sầm trời đất
Xe LỒNG lên còn ngực ta đau thắt
Một tiếng long trời lở đất vang lên
Ôi thôi hết rồi....sao lại.....ta quên
Trên đời này còn rất nhiều thằng lớn
Cũng giống ta, cũng có thằng cà chớn
Nhớ ra rồi....vĩnh...biệt...kiếp...lái...xe
Một trong những “điều tiếng” ghê rợn nhất mà người đời ám chỉ những chiếc xe quá khổ (xe ben, xe tải hạng nặng, xe container…) là “máu lạnh vô tình”. Họ sẵn sàng lùi ngược xe lại để cán chết một kiếp người nếu phát hiện người mà xe mình vừa cán qua chưa chết, dù đang thoi thóp. Rồi họ bon bon chạy trên đường, không nhường, không tránh ai, cứ thể họ là “mẹ thiên hạ”. Những lúc như thế, không biết Lương tâm họ ở đâu? Đạo đức nghề nghiệp họ ở đâu? Đêm về, không biết họ có bị ám ảnh hay cắn rứt không?...
Chúng ta là Anh Em
Xe nhiều mà khách ít
Cơ quan khoán rất khít
Xe phải phóng thật tít
Đường thì đông xin xít
Vẫn xông pha tít mít
Bỗng nghe còi tuýt tuýt
Đạp phanh nghe kin kít
Tài nhảy xuống ríu rít
Tay gãi đầu, tay móc đ.ít
Công an vẫn chê ít
Khách ngồi im thin thít
Lại nôn thêm một lít
Công an bèn quay đ.ít
Tài lên xe:"Xuýt, xuýt"
Khách thở thở hít hít
Xe lại chạy thật tít...
Bài thơ châm biếm thói ăn hối lộ của cảnh sát giao thông, cán bộ nhà nước lại ra sức tiếp tay cho những lái xe phạm luật, chỉ cần có Tiền là mọi chuyện đều mắt nhắm mắt mở cho qua.
Nghề nào cũng sẽ có mặt ưu, mặt khuyết. Người cũng có người nọ, người kia. Chỉ cần yêu nghề, làm nghề bằng cái tâm và trái tim nồng ấm, chắc chắn, nghề lái xe sẽ không chỉ mang lại cho bạn thu nhập cao với công việc ổn định mà còn mang đến niềm vui vì những việc làm ý nghĩa. Nếu bạn còn biết thêm những bài thơ hay như thế, đừng ngần ngại, hãy chia sẻ với cộng đồng anh em lái xe trong nghề để cùng đọc và suy ngẫm.
Hoặc nếu bạn đang tìm việc lái xe, đừng bỏ qua những lời thơ chân thực như trên để phần nào hiểu hơn về nghề.
Ms. Công nhân
(tổng hợp)