Rùng mình với các loại thực phẩm bẩn ở chợ chiều công nhân !
19.04.2016 2503 haiyen.tran37
Công nhân hầu như có rất ít thời gian để đi chợ buổi sáng. Họ thường đi chợ vào lúc tan ca buổi chiều. Ngoài ra có thêm một lý do để họ đi chợ vào cuối ngày đó là thực phẩm buổi chiều sẽ rẻ hơn buổi sáng rất nhiều. Nhiều khu chợ dành cho công nhân cũng chỉ họp vào cuối ngày mà thôi. Đột nhập một trong những khu chợ dành cho công nhân tại khu chợ nằm gần khu công nghiệp (KCN) Tân Bình, TP HCM (phường Tây Thạnh, quận Tân Phú) chúng ta không khỏi rùng mình bởi các loại thực phẩm bẩn đang bán tràn lan ở đây.
Thịt cá ươn sình, ruồi bâu kín !
Chợ vào cuối giờ chiều, tấp nập kẻ bán người mua. Cả khu chợ bốc lên mùi hôi khó chịu. Mỗi người bán thịt cá đều cầm một cái khăn khua liên tục đám ruồi nhặng đang bâu kín.
Đầu chợ có một hàng mực. Chị bán hàng liên tục dùng tay đảo mớ mực trong thau, chị càng đảo mùi hôi càng bốc lên khó chịu. Những con mực đã ươn sình, bắt đầu nhão ra. Chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy sợ. Nhưng chị liên tục quảng cáo đây là mực tươi, mực rẻ.
Tiếp đến hàng gà. Ở đây không có gà sống. Chỉ có những con gà đã được cắt tiết, vặt sạch lông. Có con đã được mở phanh bụng, có con thì chưa. Chị bán hàng bảo đây là gà đã qua kiểm dịch. Khi phỏng viên hỏi làm sao để biết thì chị này đưa ra một túi ni lông in tên một cơ sở sản xuất. Thoáng nhìn qua thì biết ngay bao bì này được người ta nhặt về để sử dụng lại.
Chưa hết, những loại lòng gà, lưỡi heo….mới là kinh khủng nhất. Những món này đã được sơ chế. Lưỡi heo và các loại lục phủ ngũ tạng đã chuyển màu đen. Thịt bò vụn chuyển xanh nhưng vẫn dính màu đỏ do người bán hàng bôi máu heo lên thịt heo lên để lừa người mua.
Khu chợ này đã năm lần bảy lượt bị công an truy quyét. Cuối cùng lui vào hoạt động sâu trong hẻm, cạnh một con mương nhỏ. Nhu cầu của các công nhân rất lớn do có hàng trăm ngàn công nhân làm việc xung quanh nên chợ vẫn hoạt động rôm rả.
Nhiều khu chợ công nhân cũng rơi vào tình trạng tương tự
Thực phẩm ở chợ chiều khu chế xuất (KCX) Linh Trung (Thủ Đức) cũng là một khu chợ dành cho công nhân làm việc xung quanh. Thực phẩm tại khu chợ này cũng không khá khẩm hơn khu chợ trước là bao nhiêu. Toàn bộ thịt các đều đã ươn sình, không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm.
Một quầy hàng được bán với đủ thứ, thịt gà chưa qua kiểm dịch được đặt chung với cá tra chết và những con tôm đã trương lên. Thit gà đã chuyển xanh, cá tra và tôm đục ngầu, có con đã có màu đen.
Chuyển sang hàng thịt bò thì thịt cũng đã chuyển đen. Nhưng người bán hàng liên tục quảng cáo vừa mới nhập từ công ty vissan, thịt đen do bị gió vào chứ thịt còn tươi lắm. Giá thịt bò vụn chỉ 15.000 đồng/ kg. Còn thịt tươi ngon nhất ở sạp này cũng chỉ có giá 50.000 đồng/ 1 kg.
Ghé vào hàng cá biển, mắt cá đã đục ngầu. Người bán hàng đon đảo bảo đảm “ Cá còn tươi lắm, mới nhập về thôi, cá còn cứng mà, đã mềm đâu mà mấy em sợ ươn”. Nhưng khi phóng viên lật mang cá thì mang cá đen sì. Người bán hàng nhanh chóng chữa cháy thì mang cá dính đất, vừa mới nhập về, chưa kịp rửa.
Không chỉ thịt cá mà các loại rau ở chợ cũng đã vàng, héo. Các loại hoa quả đều đã chảy nước, đổ đống dưới đất. Hoa quả ở đây chỉ có giá từ 2.000 đồng đến 5.000 đồng cho 1 kg. Thắc mắc tại sao hoa quả không còn tươi ngon thì người bán hàng trả lời, công nhân chỉ mua những loại dưới 5.000 đồng. Mua hoa quả tươi về thì bán cho ai được.
Nhiều người bán hàng cho biết, tất cả những thực phẩm ở chợ đều là thực phẩm ế, dạt từng những khu chợ khác trong thành phố. Những thực phẩm này khó bán được trong nội thành do yêu cầu của khách hàng khá cao. Thịt, cá khi không bán được sẽ tuồn về chợ công nhân. Có nhiều loại thực phẩm đã dồn từ ba đến bốn ngày. Nhưng đến đây đều có thể bán được cho công nhân. Vì họ chỉ ưu tiên rẻ mà thôi. Ế thế nào cũng bán được hết.
Ăn thực phẩm ươn sình, không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm không khác gì ăn thuốc độc.
Cuộc sống của công nhân còn nhiều khó khăn, đồng lương quá ít ỏi khiến họ phải tìm mọi cách thắt chặt chi tiêu của mình. Từng bữa cơm đều được tính toán chi li tỉ mỉ từng đồng. Vì vậy họ thường chọn những loại thực phẩm rẻ nhất chứ không còn được quyền quan tâm có ngon không, có đảm bảo an toàn không.
Tuy nhiên những thực phẩm như đã kể trên sẽ mang lại những hiểm họa khôn lường. Nếu ăn loại thực phẩm này trong một thời gian dài có thể gây đến những bệnh hiểm nghèo như ung thư. Đối với người già hay trẻ nhỏ trong nhà những loại thực phẩm này đều là thuốc độc. Vì vậy anh chị em công nhân nên cố gắng bố trí lại chi tiêu hợp lý. Tiết kiệm là một điều quan trọng. Nhưng khi sự tiết kiệm ấy lại làm mất đi sức khỏe thì dù có bao nhiêu tiền cũng không thể bù đắp đủ.
Ngoài ra các doanh nghiệp cần có cách nâng cao thu nhập của công nhân. Các tổ chức công đoàn, quận, huyện và công đoàn cấp cơ cần quan tâm và chăm sóc đời sống công nhân sâu sát hơn nữa. Có như vậy mới có thể đảm bảo được cuộc sống tối thiếu cho họ. Chí ít họ có thể được lựa chọn những thực phẩm an toàn cho những bữa cơm của mình.